Nỗi buồn và những niềm vui của nghề giáo

Thảo luận trong 'Đào tạo, các khóa học, lịch học' bắt đầu bởi Quang Vinh, 11/3/16.

  1. Quang Vinh
    Tham gia ngày:
    3/9/15
    Bài viết:
    12
    Đã được thích:
    0
    Điểm thành tích:
    6
    Giới tính:
    Nam
    Là giáo viên nam độc nhất vô nhị của tphcm dạy bậc học mầm non, thầy giáo Dương Anh Khoa, trường măng non Sơn Ca ( quận 5) , san sẻ lý do chọn nghề nuôi dạy trẻ: "ấn tượng về cô giáo trước nhất, người đã dìu dắt tôi những ngày trước tiên đi học ở trường măng non khiến tôi không bao giờ quên được. Hình ảnh, nghĩ suy về cô theo đuổi tôi cho đến khi trưởng thành và tôi quyết định theo nghiệp vụ sư phạm nhưng phải là cha nội bậc măng non.

    [​IMG]

    Điểm 10 ý nghĩa:

    Thời kì đầu thầy Khoa gặp nhiều sức ép vì nam giới mà làm cô nuôi dạy trẻ. Thầy phải cố giảng giải và thuyết phục gia đình rằng nếu đi theo nghề khác mà thiếu ái tình và đam mê thì không thể gắn bó lâu dài. chung cuộc mọi người cũng hiểu và nghề tía măng non gắn bó với chàng trai như định mệnh. Với bậc mầm non tía không chỉ là cô, là mẹ mà còn là thầy thuốc... Ở vai trò vị trí nào cũng phải làm tốt thì trẻ mới mến và nghe lời của thầy.

    Cũng có cha nội chia sẻ với trung tâm gia sư họ chọn nghề giáo vì lầm tưởng nghề này thanh nhàn, ngày 2 buổi lên lớp, nói những điều soạn sẵn là xong. Thế nhưng khi trải nghề mới thắm nỗi khó nhọc và qua những nhọc nhằn ấy họ lại càng gắn bó với nghề và tìm thấy niềm vui. Cô Bùi Phương Linh, trường TTPT Trần Đăng Nguyên, nhớ lại: " hồi sinh viên năm thứ 3 đi kiến tập, mỗi giáo sinh phải dạy 1 tiết để hội đồng thưc tập chấm điểm và lần đó rất bất ngờ tôi được 10 điểm.

    Cuối đợt thực tập một học trò đã gặp tôi và nói cô dạy hay quá, con rất thích tiết học của cô. Câu nói đó mới chính là điểm 10 ý nghĩa nhất mà tôi nhận được. Một lần khác tôi tình cờ gặp lại học trò cũ đã từng dạy trong Thời gian thực tập ở trường thpt Bùi Thị Xuân, em nói em cũng đã chọn lớp nghiệp vụ sư phạm từ hình ảnh và tình cảm dành cho tôi. Những điều bình dị ấy sưởi ấm lòng tôi và giúp tôi không sờn lòng trước nhũng khó khăn trong cuộc sống.

    Nghề trọng con người:

    ThS Nguyễn Thị Thu Hiền, giáo viên trường thpt Nguyến Hữu Thọ, tâm tư công tác ở địa bàn có nhiều học sinh quậy, lại dạy môn văn với được xem là môn khó nuốt và học trò không thích, nên đôi lúc không tránh khỏi chạnh lòng. Thậm chí nhiều lần cô đã rơi nước mắt. Cô đã gặp không ít học sinh cá biệt, trong đó có 1 học sinh làm cô nhớ mãi.

    Ngày vào nhận lớp một số đồng nghiệp đã cảnh báo cô Hiền không nên đụng chạm gì đến em này vì em rất hỗn và thuộc dạng bất trị. Và đúng như thế khi cô cho cả lớp làm bài kiểm tra thì trò này ngồi cuối lớp văng tục, chửi thề. Cô vờ như không nghe thấy, đợi cả lớp ra về hết mới hỏi em vì sao không ghi bài, chép bài, không làm bài tập. Em nói: ở nhà uýnh lộn hoài thì làm sao mà học. Em giơ cánh tay cho cô xem còn đầy những vết bầm tím và một vết trên vai còn đang rỉ máu.

    Sau đó cô Hiền tìm hiểu sâu hơn về cảnh ngộ gia đình học trò mới biết ở nhà em bị ba mẹ đánh rất nhiều. Mà cứ hể nhà trường phản ánh điều gì đó không hay ở trường thì vê nhà em lại bị đánh. Biết tình cảnh của em tôi không cầm được nước mắt. Tôi đề xuất với nhà trường không báo vội những lầm lỗi của em về nhà. Tôi cũng cho em được chọn phương án học tập riêng. Em hứa với tôi mỗi tháng sẽ làm 1 bài và 1 buổi để đáp các câu hỏi trả bài và hứa thi tốt nghiệp được 6 điểm môn văn. Năm đó cậu học trò cá biệt đậu tốt nghiệp riêng môn văn được 6,5 điểm.

    Theo chứng chỉ nghiệp vụ sư phạm thì nghề giáo trước nhất phải coi trọng con người. vì thế người thầy không chỉ với chuyên môn đơn thuần mà còn phải có một tấm lòng thật nhân bản với học sinh. Nếu không có ý thức đó thì sự chuẩn mực nào của người thầy cũng khó cảm hoá được học sinh.
     
    Cảm ơn đã xem bài:

    Nỗi buồn và những niềm vui của nghề giáo

    Last edited by a moderator: 11/3/16